Mỗi một người khi phản bội hôn nhân đều sẽ tìm cho mình một số lý do linh tinh để biện hộ cho hành vi của mình nhằm để thuyết phục người khác cũng để tự thuyết phục chính mình, để bản thân không phải chịu sự khiển trách của lương tâm. Nhưng vấn đề chính là cho dù bạn vì nguyên nhân gì mà phản bội hôn nhân thì trước sau cũng là phản bội. Ở trong hôn nhân, bạn làm ra chuyện như vậy chính là đã vi phạm nguyên tắc hôn nhân và xúc phạm nó.
Hôn nhân sở dĩ được gọi là hôn nhân vì quan hệ vợ chồng là quan hệ hợp pháp, chính vì vậy mà mỗi một hành vi của hai người đều có ràng buộc chặt chẽ với nhau sau khi kết hôn. Mỗi người khi đã kết hôn rồi đều phải tự giác tuân thủ nguyên tắc của hôn nhân, trừ phi bạn đã ly hôn, bằng không bạn đang trong hôn nhân mà yêu người khác, cùng người khác lén lút quan hệ tình cảm chính là phản bội.
Có vài người tự biện hộ rằng mình do không chịu nổi đối phương nên mới phản bội nhưng nói thế nào đi chăng nữa thì phản bội cũng chính là phản bội không thể viện lý do đổ lỗi cho đối phương như vậy thì mình liền có thể phản bội. Mà những người không có vấn đề gì trong hôn nhân vẫn phản bội thì càng không thể tha thứ. Hôn nhân không có vấn đề gì mà còn phản bội thì chẳng khác nào cố ý muốn phá hoại hôn nhân của mình.
Người vợ trong câu chuyện này chính là kiểu người hôn nhân không có vấn đề gì nhưng lại sinh lòng phản bội, nếu như không phải mẹ cô ấy kịp thời đưa ra lời khuyên, giúp cô ấy quay đầu thì có lẽ hiện tại cô ấy đã đánh mất một gia đình hoàn chỉnh của mình. Chúng ta xem một chút cách nghĩ của cô ấy và chồng sau sự việc đã từng xảy ra trong hôn nhân của bọn họ biết đâu có chính mình trong đó để kịp chỉnh đốn nhé.
Lời của người vợ:
Tôi đã từng phản bội hôn nhân của mình, chuyện này đối với cuộc hôn nhân của tôi mà nói chính là một vết nhơ. Lúc đó vốn dĩ cuộc sống tôi vẫn luôn ổn định, chồng con hay mẹ chồng đều không có chuyện gì. Có thể nói tôi là một người rất hạnh phúc nhưng tôi vẫn không kiểm soát được bản thân mà phản bội hôn nhân.
Ngay khi tôi càng lún càng sâu, suýt chút nữa thì đi đến bước đường ly hôn, mẹ tôi kịp thời đứng ra ngăn cản tôi. Bà nói rằng: "Con gái à, con đã ở tuổi trung niên rồi. Đừng làm chuyện ngu ngốc! Con như vậy là muốn gì chứ? May mắn có được cuộc hôn nhân hạnh phúc, chồng con đều rất tốt, con cái gì cũng không thiếu. Tại sao lại muốn phản bội hôn nhân? Con nếu đánh mất đi cuộc hôn nhân hiện tại của mình, sau này nếu như không thể tìm được hạnh phúc giống như vậy, cả đời con sẽ hối hận".
Mẹ tôi bảo tôi suy nghĩ cho con mình nhiều hơn, tôi đã bắt đầu dao động. Mà đúng lúc này, chồng tôi đề cập với tôi chuyện ly hôn. Cuối cùng vẫn là mẹ tôi đứng ra thay tôi biện hộ, khiến cho chồng tôi tha thứ cho tôi lần này, cuộc hôn nhân của chúng tôi mới không đến bước đường ly hôn.
Cho dù nói lúc đó nếu như ly hôn, cuộc đời tôi sẽ bước qua một trang mới nhưng tương lai là tốt hay xấu tôi vốn dĩ không thể xác định được. Tôi chỉ có thể xác định được chính là tôi không ly hôn thì sẽ hạnh phúc. Vì vậy tôi quyết định từ bỏ cuộc sống tương lai mà tôi không nắm chắc, lựa chọn trở về với gia đình của mình.
Mà người đàn ông lúc trước tôi ngoại tình, hắn sau đó cũng đã ly hôn, sau khi ly hôn thì cũng không ổn cho lắm. Có lẽ nếu tôi thật sự đi cùng hắn thì cũng sẽ đi theo chịu khổ thôi. Tôi không muốn mơ mộng thứ gì nữa, chồng tôi cũng đã tha thứ cho tôi lần này, tôi không thể lại phản bội anh ấy.
Lời của người chồng:
Tôi trước giờ không bao giờ nghĩ tới rằng vợ tôi lại phản bội tôi bởi vì ấn tượng của cô ấy trong mắt tôi luôn là một người rất chung tình, yêu rất chung thủy. Sau khi tôi biết được cô ấy thật sự phản bội tôi, lòng tôi đau vô cùng. Ngay lúc đó tôi rơi vào trạng thái vừa muốn ly hôn nhưng cũng không dám ly hôn, một mặt vì luyến tiếc cô ấy, mặt khác là vì con còn rất nhỏ. Nếu thật sự ly hôn, tôi cảm thấy cho dù là con đi theo cô ấy hay theo tôi thì đối với con cũng đều không tốt.
Có lẽ thêm một vấn đề nữa chính là cô ấy vẫn chưa có dấu hiệu muốn quay về với gia đình, hoàn toàn không cân nhắc đến cảm nhận của tôi và con. Tôi bởi vì không muốn tiếp tục kéo dài nữa, chỉ muốn mau chóng kết thúc nên mới đề cập đến vấn đề ly hôn với cô ấy. Lúc này, cha mẹ vợ xuất hiện, mang theo cô ấy đến tìm tôi nhận sai và xin lỗi: "Con rể, nể tình ta mà tha thứ cho con gái ta một lần! Ta cũng đã khai thông cho nó, nó cũng nghĩ thông suốt rồi, sẽ không tái phạm sai lầm nữa. Lần này ta lấy danh dự của ta đảm bảo, nếu như sau này nó còn phạm sai lầm, không cần con nói, ta sẽ để nó cùng con ly hôn, đứa trẻ cũng sẽ ở với con, hơn nữa ta cũng sẽ giúp con nuôi nó".
Cha mẹ vợ chẳng khác nào đã tạo cho hai chúng tôi lối thoát, vợ tôi xin thề rằng cô ấy sẽ quay trở về với gia đình, tôi cũng tiện thể mà tha thứ cho cô ấy. Đương nhiên, cái gọi là tha thứ thực chất là tự lừa mình dối người, tôi làm sao mà hoàn toàn không để ý đến chuyện cô ấy đã từng phản bội tôi. Tôi thật sự hi vọng chỉ một lần này thôi, nếu như vậy trong lòng tôi cũng dễ chịu được phần nào, ít nhiều có thể cùng cô ấy bắt đầu lại.
Cái gọi là tha thứ không phải quyết định dễ dàng gì khi bạn bị phản bội
Sau khi một người bị phản bội trong hôn nhân, nếu như vừa nghĩ đến tha thứ thật sự sẽ khiến bản thân đau đến không muốn sống, một lòng thật sự chỉ muốn ly hôn. Đương nhiên là ly hôn đối với bản thân họ sẽ càng tốt hơn, chí ít không cần khiến cho lòng mình luôn dằn vặt.
Thế nhưng nếu như một người sau khi bị phản bội trong hôn nhân vừa nghĩ đến ly hôn liền đau đến không còn muốn sống, ngược lại mà nói thì không ly hôn mới khiến họ dễ chịu một chút. Vậy thì có thể tha thứ rất dễ dàng. Thế nhưng cái gọi là tha thứ thực chất chỉ là nói, bởi vì người từng bị phản bội dù có nói sẽ tha thứ, trong lòng muốn tha thứ cũng không có cách nào tuyệt đối làm được. Nhiều nhất cái mà họ có thể làm chỉ có thể là khiến cho bản thân không tiếp tục truy cứu sự việc.
Bạn cũng nên biết rằng quyết định tha thứ cho một người đã phản bội tình cảm của mình là một chuyện không dễ dàng. Người đưa ra quyết định trước đó chắc chắn phải không ngừng thuyết phục chính mình, tự lừa dối chính mình, an ủi bản thân mới có thể làm được hay không còn vấn vương quá khứ.
Đương nhiên, muốn tha thứ cũng phải dựa trên việc đối phương căn bản muốn quay trở về với gia đình, nếu đối phương đã muốn phản bội hôn nhân mà còn không có tư tưởng muốn quay đầu thì đối với người bị phản bội mà nói thật sự không nên tha thứ. Bởi vì không ai muốn sống trong một cuộc hôn nhân tràn ngập nghi ngờ hay sự phản bội luôn rình rập.
Từ câu chuyện trên mà nói, nếu như bạn phản bội hôn nhân mà có thể quay đầu và được đối phương tha thứ thì hi vọng bạn có thể quý trọng nó. Bạn đã tổn thương qua đối phương một lần, đối phương vẫn chịu đựng đau khổ mà tha thứ cho bạn sẽ không hi vọng rằng bạn lại lần nữa phản bội họ. Bạn nhất định phải thông cảm được nỗi khổ trong lòng của đối phương mà đừng tiếp tục phạm sai lầm.