Cũng may là nhà mẹ đẻ ở gần, sau ly hôn anh Hùng chồng chị cũng nhượng luôn căn nhà cho chị nuôi con. Vì thế mà hàng ngày bà thường đến ở cùng chị, có khi ngủ lại cùng. Chị cũng cảm thấy bớt trống trải. Điều may mắn hơn nữa là bố mẹ chị không hề la mắng hay chì chiết chị vì "bỏ chồng". Họ luôn sát cánh bên chị. Nhất là mẹ chị, bà chính là một người mẹ, một người bạn luôn bên cạnh chị, nắm tay chị, tiếp thêm động lực cho hai mẹ con chị bước tiếp trên con đường còn dài và lắm chông gai này.
Còn về anh Hùng, chồng chị, hai người lấy nhau khi anh Hùng vừa chia tay bạn gái cũ lên đường định cư nước ngoài. Cả 3 đều học chung lớp Đại học. Chị là người thầm thương trộm nhớ anh dù đã biết anh có người yêu. Thế là khi cô bạn kia chia tay anh, chị là người đã chủ động tìm đến anh. Thế là hai người quyết định đến với nhau chỉ trong vài tháng yêu nhau ngắn ngủi.
Cái gì cũng vậy thôi, khi đến với nhau không có tình yêu thì sớm muộn cũng tan nhanh. Anh Hùng thật sự không hề yêu chị dù chị đã cố gắng vun vén cho gia đình. 8 năm sống chung đã có con cùng nhau thế nhưng đối với chị, anh chỉ làm cho tròn nhiệm vụ một người chồng, một người cha chứ không hề có cảm xúc yêu đương như những cặp vợ chồng khác. Chị bắt đầu chán nản. Nhưng sự việc lên đến đỉnh điểm khi người yêu cũ của anh về nước, hai người gặp nhau và anh nhắn lại cho cô ấy một dòng tin khiến chị vô cùng sốc "anh vẫn còn yêu em". Giây phút ấy chị hiểu chị không thể thay thế hình bóng cũ trong anh, dù có bao nhiêu năm đi chăng nữa. Sau nhiều đêm thức trắng, chị quyết định buông tay.
Thế nhưng, mọi chuyện không dễ dàng như chị nghĩ. Vốn quen với cuộc sống đầy đủ, sau ly hôn, chị Lam như bị bỏ rơi giữa biển cả, chông chênh không nơi bám víu. Có lúc chị muốn buông xuôi mặc cuộc đời đưa đẩy. Nhưng rồi nhìn thìn thấy hình ảnh của đứa con trai, nghe nó gọi "mẹ" trong trẻo quá! Chị bừng tỉnh. Chị quyết định đứng dậy làm lại cuộc đời mình, chị nhất định phải cho con chị một cuộc sống hạnh phúc dù bây giờ chẳng còn đầy đủ.
Chị lên kế hoạch học thêm vài lớp nâng cao nghiệp vụ để phục vụ cho công việc cũng như không còn nhiều thời gian để suy nghĩ buồn bã. Cuối tuần nào chị cũng đưa con đi chơi nhiều hơn. Chị cũng không còn thù hận hay ghét bỏ chồng mình nữa. Chị hiểu rằng, xảy ra cớ sự ngày hôm nay cũng một phần do chị. Chị bàn bạc lại với chồng chia tay trong văn minh. Chị đề nghị chồng cuối mỗi tuần đến đưa con đi chơi. Thường xuyên gọi điện nói chuyện với con. Dù vợ chồng xảy ra chuyện gì nhưng vẫn luôn có mặt chung trong những dịp quan trọng của con. Khi rỗi anh vẫn có thể đến đón con khi tan học, dẫn về nhà bên nội hoặc đi chơi tùy ý anh. Mọi việc phải ưu tiên con lên hàng đầu, không để tình cảm riêng tư vợ chồng ảnh hưởng đến tình cảm của con.
Cũng may là chồng chị là người có trách nhiệm với con cái. Anh ấy bằng lòng làm hết mọi chuyện chị đề nghị một cách vui vẻ. Chị cũng cảm thấy yên tâm một phần nào. Những ngày chồng đón con đi chơi chị lại tự thưởng cho mình những khoảng thời gian riêng cho bản thân: Đi cà phê với bạn, làm đẹp hoặc cũng có khi là đi học thêm một số khóa học kỹ năng mềm cho bản thân. Chị nghĩ, thực ra những khoảng thời gian cô đơn một mình lại là cơ hội cho mình nhìn lại bản thân nhiều hơn, an yên và bình lặng hơn trong tâm hồn.
Ngày chị đón con, ngày thì anh đón con có ngày thì bà ngoại đón. Chị không còn phải tất tả lo công việc rồi cơm nước ở nhà cho chồng con nữa. Chị có nhiều thời gian dành cho đam mê và công việc hơn. Vốn lại chịu khó nên công việc của chị ngày càng thăng tiến. Chị quyết định nghỉ việc kinh doanh riêng. Cũng may là gia đình chị có truyền thống kinh doanh. Chị được sự ủng hộ của bố mẹ và hơn hết là thừa hưởng tính quyết đoán và bản lĩnh từ bố, nay lại có thời gian và cơ hội thể hiện nên công việc khá thuận lợi. Chị trở thành bà chủ của một cửa hàng chuyên về thời trang khá nổi tiếng.
Cuộc sống trước đây quanh quẩn với việc nhà rồi đến cơ quan, xong lại về cơm nước cho chồng con. Chị không còn một khoảng thời gian nào để tận hưởng cho bản thân. Giờ đây, sau khi trải qua bao nhiêu đắng cay lẫn hạnh phúc, chị thấy sự lựa chọn của mình hoàn toàn đúng đắn.