Có nhiều học sinh rất thích tự sáng tác những bài thơ ngắn về thầy cô giáo. Đôi khi chẳng cần tuân theo bất cứ quy tắc gieo vần, cách dùng từ hay bất cứ yêu cầu nào cả, các em đơn giản chỉ là làm thơ “theo ý mình” mà thôi. Thế nhưng, ai bảo thơ ngắn về thầy cô của học trò không hay chứ?
Dưới đây là một số bài thơ về thầy cô tuy ngắn ngủi nhưng lại chứa chan tình cảm của học sinh về những người thầy, người cô của mình. Bạn có thể tham khảo để sử dụng cho báo tường hoặc đơn giản chỉ là đọc để cảm nhận và dành trái tim hướng về ngày Hiến chương Nhà giáo.
1. Thơ ngắn về thầy tự sáng tác: “Thầy”
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi...
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu...
2. Bài thơ về thầy hay: “Khi thầy về nghỉ hưu”
Cây phượng già treo mùa hạ trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
"Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…"
Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!
3. Bài thơ ngắn về thầy cô: “Người lái đò”
Một đời người - một dòng sông...
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,
"Muốn qua sông phải lụy đò"
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa ...
Tháng năm dầu dãi nắng mưa,
Con đò trí thức thầy đưa bao người.
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.
Con đò mộc - mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông...
4. Thơ về thầy cô ngắn: “Nghĩa cô thầy mãi không quên”
Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc
Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương
Những ngày vui của 1 thuở đến trường
Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.
Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm
Cô dạy con từng nét chữ vần thơ
Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời
Và duyên dáng của một người con gái.
Tâm hồn con,một nỗi buồn dài
Cô ôm ấp , xoa đầu khi con khóc
Vầng trán cô những vần nhăn se sắt
Âu yếm nhìn chúng con
Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”
Và chúng con là những con cừu bé nhỏ
Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.
Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua
Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ
Một tình thương bao la và vô tận
Cô dành cả cho những con cừu nhỏ-chúng con.
5. Bài thơ cực ngắn về nghề giáo
Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
Người ta bảo là nghề trong sạch nhất
Có một nghề không trồng cây vào đất
Lại nở cho đời muôn vạn hoa thơm
Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ thì yêu kính thầy.
Ngoài những bài thơ ngắn về thầy cô giáo tự sáng tác ở trên, dưới đây là một số câu ca dao cùng chủ đề.
***
Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy
Nghĩ sao cho bõ những ngày ước mong.
***
Ơn thầy soi lối mở đường
Cho con vững bước dặm trường tương lai
***
Gươm vàng rớt xuống Hồ Tây
Ơn cha nghĩa trọng công thầy cũng sâu.
***
Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói đố mày làm nên.
***
Vua, thầy, cha, ấy ba ngôi
Kính thờ như một, trẻ ơi ghi lòng.
***
Mười năm rèn luyện sách đèn
Công danh gặp bước, chớ quên ơn thầy.
***
Mẹ cha công đức sinh thành
Ra trường thầy dạy học hành cho hay.
***
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa.
***
Bẻ lau làm viết chép văn
Âu Dương có mẹ dạy răn như thầy.
***
Dốt kia thì phải cậy thầy
Vụng kia cậy thợ thì mày làm nên.
***
Đến đây viếng cảnh viếng thầy
Không say mùi đạo cũng khuây mùi trần.