Tôi vốn là một cô gái tỉnh lẻ, không mấy xinh đẹp nhưng cũng ưa nhìn. Mặc dù có học thức, đảm đang và con nhà nề nếp nhưng tôi lại gặp khá nhiều rắc rối vì nhà chồng.
Tôi kết hôn cũng được hai năm. Chỉ có điều khiến tôi mất ngủ, buồn phiền, chán chường, căng thẳng, bức xúc trở nên lầm lì..đó là vì mẹ chồng. Cuộc sống chung năm đầu khá êm ả, tuy nhiên cũng không thực sự thoải mái hoàn toàn. Chắc tại vẫn là người dưng rồi đột ngột thành người một nhà nên tôi mới thế. Cũng còn nhiều điều hai bên chưa kịp thích nghi.
Chuyện là vợ chồng tôi làm trong cơ quan nhà nước, mẹ chồng đã nghĩ hưu. Bà ở nhà lo cơm nước cho chúng tôi, thực sự đôi lúc tôi cũng thấy mình là người thừa và cảm thấy có lỗi với bà nên tôi cố gắng về sớm phụ công việc trong nhà. Nhưng bà lại bêu rếu nói với hàng xóm tôi là đứa con dâu sướng đủ đường chẳng phải lo toan bất cứ thứ gì cho nhà chồng.
Tôi cũng buồn lắm nhưng vẫn tôn trọng mẹ chồng. Nhưng khi sống cùng gia đình chồng được một thời gian tôi thấy mình bị gò bó bởi mẹ chồng hay để ý đến chuyện nhỏ nhặt. Mỗi sáng đi làm tôi đều chào hỏi bà nhưng chắc câu chào hơi nhỏ nên mẹ chồng không nghe rõ. Bà lại chê tôi thiếu mồm mép. Tôi không biết nói sao nữa.
Phận làm dâu tôi cũng hiểu phải biết vun vén chăm sóc nhà chồng. Tôi vẫn cố làm tốt công việc nhà mỗi khi rảnh rỗi. Mẹ chồng nói gì tôi cũng coi như không. Nhưng đến khi tôi sinh hạ một bé trai mọi chuyện xấu dần đi trông thấy. Sự khác biệt về hệ tư tưởng cộng thêm sự va chạm vì lối sống giữa các thế hệ khiến tôi thấy mệt mỏi.

Hai thế hệ trong nhà luôn mâu thuẫn lẫn nhau về cách nuôi dạy con, cháu. Mẹ chồng quá kỹ tính và chi li soi xét bắt lỗi tôi từng li từng tí. Việc tắm rửa, chăm sóc con tôi đều bị bà xỏ xiên có lúc còn không cho tôi đụng vào con. Tôi biết mình thì còn trẻ chẳng làm sao vừa lòng ba mẹ chồng được.

Mâu thuẫn, bất hòa cứ thế tăng lên, khiến tôi ngột ngạt. Tôi quyết định nói với chồng việc dọn ra ở riêng. Hơn nữa tôi cũng muốn tự lập để còn phấn đấu, cái gì mình tạo lập ra mới đúng là của mình, và mình sẽ có trách nhiệm hơn.
Tôi cũng muốn dạy con theo nề nếp mới. Nhưng ba mẹ tuổi cũng kha khá rồi ngót ngét cũng 60. Thực ra tôi cũng phân vân lắm vì chồng tôi là con trưởng trong nhà, tôi cũng biết bố mẹ nuôi dạy anh vất vả biết bao. Còn đứa cháu đích tôn tôi sợ ba mẹ chồng không đồng ý nhưng ở chung thì khó thở quá.
Tôi căng thẳng lắm, chồng tôi nửa cũng muốn nửa lại e ngại. Làm sao nói để ba mẹ chồng cho ra ở riêng bây giờ?